Một mỹ nữ như vậy muốn thỏa hiệp, muốn giảng hỏa, mập mờ còn có ý muốn cho cơ hội ở lần sau, nhưng Giản Phàm không tiếp nhận thiện ý đó, chùi máu dính ở khóe miệng: “Lại là một lời nói dối, xem ra tôi không xứng để cô nói thật rồi.”
“Sao lại là nói dối được, chẳng lẽ anh không hiểu lòng một cô gái sao?” Tằng Nam ngữ khí nhẹ nhàng, ngồi xuống ghế sô pha, rút một tờ giấy, ôn nhu muốn lau mặt cho Giản Phàm.
Giản Phàm vung tay đánh bạt tay Tằng Nam ra, lúc nãy còn có vài phần khách khí, giờ lửa giận dần dâng lên, vẻ mặt có chút căm ghét: “Một cô gái mồm có thể nói dối, nhưng nụ hôn thì không nói dối được đâu, nữ nhân bị cưỡng hôn nếu như thực sự thích sẽ tiếp nhận, một loại nữa là từ phản kháng cho tới tiếp nhận, đó là khi có thiện cảm nhất định. Còn cô, từ đầu tới cuối chỉ kháng cự, ngay cả khi bị tôi dùng thủ đoạn kích thích thân thể cô để đưa lưỡi vào rồi, lưỡi cô cũng không hề có phản ứng, điều này chứng tỏ từ trước tới giờ cô chỉ vờ vịt giả bộ với tôi. Từ lúc chúng ta gặp nhau, cô không ngừng quyến rũ tôi, cũng đều là giả dối ... ngay cả chuyện cha cô hi sinh cũng là giả, tôi đã tra ghi chép cảnh sát Đại Nguyên suốt 20 năm qua, còn dựa theo tư liệu của cô tới đồn công an Vạn Bách Lâm hỏi, đồn trưởng hiện nhiệm nói mười mấy năm trước có người tên Tằng Quốc Vĩ từng làm đồn trưởng, về sau điều lên Phân cục Tấn Nguyên, rồi cùng một vật chứng quan trọng biến mất, thứ đó nói thế nào nhỉ, rất đáng tiền, nói cách khác cha cô là tên trộm ... Cô qua mặt tôi rất lâu, đắc ý lắm phải không?”
Mặt Tằng Nam tái đi, không nói gì, nhưng đôi mắt biết nói kia phát ra một vẻ gần như sự tội nghiệp van xin, nhưng Giản Phàm quay mặt đi không đối diện.
“Không phải đâu, Giản Phàm, tôi ..” Ấp úng mãi mà không biết phải nói tiếp gì, mọi cái sai đều bắt đầu từ mình, lòng Tằng Nam vô cùng rối ren, đứng lên đi rót một cốc nước uống một hơi hết sạch, quay đầu nhìn Giản Phàm ngồi đó, mặt tuy sưng vù nhưng đôi mắt trong veo không có chút dâm tà nào. Nếu Giản Phàm có thể nhận ra lời nói dối, Tằng Nam cũng có thể nhìn thấu ham muốn của một nam nhân, chuyện khi nãy hiển nhiên là có ý đồ khác, không phải vì muốn cưỡng đoạt mình, rót một cốc nước, đưa tới trước mặt Giản Phàm, ai oán như người vợ bị chồng ruồng bỏ: “Anh còn biết gì nữa?”
“Tôi không biết cũng không muốn biết gì nữa.” Giản Phàm nhận lấy cốc nước, giọng lãnh đạm.
“Anh biết, anh nhất định là biết, chúng ta có thể chân thành thẳng thắn nói chuyện với nhau không?” Đôi mắt quyến rũ ánh lên vẻ hoảng loạn, Tằng Nam cầu khẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play