Trong xe nhất thời trở nên yên tĩnh, không ai nói thêm nữa.
Dương Hồng Hạnh cúi đầu nhìn tay mình, mười ngón đan vào nhau, lại nhớ suốt cả buổi lẽ Giản Phàm cứ sờ tay mình, Dương Hồng Hạnh thực sự không sao lý giải được đó là loại tâm thái gì. nếu như một chàng trai theo đuổi một cô gái, cho dù ngốc nhất cũng phải biết giả vờ mình là người trung trinh không đổi rồi thề non hẹn biển mới đúng chứ. Mà Giản Phàm lại là ngoại lệ, trước mắt mình còn bình phẩm nữ nhân khác, cứ như hận không thể biến bản thân mình thành nhân vật phản diện chướng mắt vậy. Hai người bây giờ vừa thích lại vừa có chút kháng cự, vừa muốn tới gần lại giữ khoảng cách.
Chẳng lẽ ... Chẳng lẽ anh ấy căn bản không có ý đó? Dương Hồng Hạnh thầm nghĩ, bất giác lại nhìn Giản Phàm, cho dù uống đã không ít, lái xe vẫn rất vững vàng, hai tay thuần thục xoay vô lăng, giống như buộc tạp dề làm cơm vậy, cô thích nhất là khí độ ung dung chậm rãi này của Giản Phàm.
Nhìn kỹ từ sống mũi thẳng vẽ lên đường nét khuôn mặt vô cùng điển trai, cảnh phục cộc tay thấy được cả cơ bắp nổi lên, nếu như không nói những chuyện thiếu đứng đắn, tuyệt đối là nhân tuyển bạn trai tốt nhất. Rõ ràng là ngày khi họ gặp nhau Giản Phàm đã rất khó ưa, cái mồm đó chính là thứ khiến cô ghét nhất, cô ghét nam nhân thái độ không đàng hoàng đứng đắn, vậy mà chẳng biết thế nào cứ ngày càng lún sâu vào.
Thích, hình như không cần quá nhiều lý do, huống hồ cô còn có thể tìm ra rất nhiều lý do thích Giản Phàm. Tâm tư Dương Hồng Hạnh cứ thay đổi liên hồi, tay thì vẫn tay nọ mân mê tay kia, hồi tưởng cảm giác hai người lén lén lút lút, cảm thấy không tệ.
Rẽ qua đường Giải Phóng là tới đường Tân Hà rồi, đây là con đường tới nhà mình, khi sắp tới đầu đường Dương Hồng Hạnh chợt hô: “Dừng xe!”
Giản Phàm tìm chỗ đỗ xe từ từ dừng lại, quay sang hỏi: “Sao thế, chưa tới nhà em mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT