Đường Đại Đầu có chút mất kiên nhẫn, nhưng mà Giản Phàm thong thả ăn cơm, rất chăm chú, đành nén xuống, hơn nữa vẻ mặt nhàn nhã bình thản này chứng tỏ y đã tích đầy một bụng chủ ý xấu, chỉ đợi phóng thích nữa thôi. Tằng Nam cũng ăn uống nhỏ nhẹ, có vài phần dáng vẻ thục nữ, còn gắp thức ăn cho Giản Phàm, cả đĩa gà xào nấm gắp gần hết vào bát y, Đường Đại Đầu trố mắt nhìn không rõ chuyện gì, rõ ràng tối hôm nọ Tằng Nam rủ y tới Thịnh Đường còn không thèm để ý, sao hôm nay như đôi gian phu dâm phụ rồi?
Giản Phàm cười thầm, Tằng Nam là cô gái yêu ghét hết sức rõ ràng, một khi tốt với ai thì cái gì cũng tốt, dù có làm chuyện xấu cũng được. Nếu như mà đã ngứa mắt thì không lịch sự gì hết, tính cách rất man, thật đáng tiếc lại ở trong người một mỹ nữ, thành ra khác người.
Đường Đại Đầu ăn như rồng cuốn hổ vồ, thấy Tằng Nam gắp cái gì cho Giản Phàm là vơ ào ào vào bát cho bõ ghét, sau đó lau miệng châm thuốc hút như không có ai bên cạnh, một lúc sau Tằng Nam cũng đặt đũa, chỉ còn lại Giản Phàm.
Giản Phàm ăn cơm luôn rất từ tốn, như muốn tận hưởng hết hương vị mỗi miếng cơm, nhìn y ăn cũng rất hưởng thụ. Ăn xong rồi Giản Phàm lấy mấy tờ giấy in ra, bên trên chi chít tên người, đợi hai người kia chú ý tới rồi mới giải thích: “Đây là số điện thoại mà anh cung cấp tuần trước, tôi tốn mấy ngày đối chiếu với tư liệu mà Tứ Phương đăng ký, tổng cộng chọn ra 45 người, nữ 18 nam 27, là người đứng đầu các bộ phận tài vụ, duy tu bảo dưỡng và quản lý kỹ thuật, rất dễ tìm, cùng với bảy quản đốc các đội thi công, đây chính là lực lượng trung kiên nhất của Tứ Phương.”
Tằng Nam giật mình đánh thót, hỏi gấp: “Cái gì, anh định đối phó với nhiều người như vậy à?”
“Ha ha ha, có câu bắt giặc phải bắt vua trước, nhưng chúng ta không bắt được vua, cũng không uy hiếp nổi, vậy thì chơi ngược lại, muốn bắt vua thì bắt giặc trước, thế nào?” Hai người kia cùng lắc đầu còn chưa hiểu, Giản Phàm cười phân tích: “Đơn giản thôi mà, Đường Đại Đầu, anh nghĩ mà xem, nếu như bây giờ cảnh sát điều tra, vừa bắt vừa đuổi đám thủ hạ của anh đi, một mình anh có làm gì được không? Khi đó muốn xe chẳng có xe, muốn làm việc không ai làm chân chạy cho, nói không chừng còn chẳng phải là đối thủ của mấy đứa học sinh, đúng không? Đoàn đội lớn chính là chỗ dựa của Niên Vinh Quý, dù một người khổng lồ cũng không chịu nổi bị tháo từng bộ phận được.”
“Đúng, phải làm gì, cậu nói ngày đi.” Đường Đại Đầu hiểu rồi, hứng thú tức thì nổi lên, Tằng Nam thần thất kinh, nhìn Giản Phàm không chớp, sợ bỏ sót lời nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play