Hôm nay Giản Phàm mới phát hiện, nhớ nhung cũng là một chuyện rất mỹ hảo, mỗi ánh mắt mỗi nụ cười, mỗi nụ hôn đều rõ ràng hiện lên trong đầu, giống như đêm hôm đó cả hai mặt đối mặt, bên tai nghe thấy hơi thở của đối phương, trong lòng là mềm mại, tới khi tiến vào thân thể cô, trơn và ấm áp khiến người ta muốn nổ tung ... Theo từng động tác dữ dội của mình, cặp đùi săn chắc càng kẹp chặt, cô ấy thích chủ động, đôi mắt long lanh như nước, rồi đến lúc mà cô ấy dường như không nhịn nổi nữa, tiếng rên rỉ kia mới thật hấp dẫn làm sao, sự nhiệt tình hoang dại ấy thật khiến người ta phải tiêu hồn lạc phách ... Ặc, lẫn mất rồi, lại nghĩ tới Hồ Lệ Quân mất rồi. Vội nhẩy xuống giường rửa mặt, vốc ít nước lạnh vỗ lên mặt, đầu óc tỉnh táo được một chút.
Vừa mới tỉnh đã không yên thân, tiếng gõ cửa rầm rầm như sấm làm Giản Phàm giật bắn mình, cái kiểu gõ cửa ngày chẳng cần nghĩ cũng biết là đám độc thân trong đội, bực tức quát: “Ai thế?”
“Em, Thành Cương, mở cửa.”
“Xéo, ngủ rồi.”
“ra thực địa khẩn cấp, ngủ cũng phải dậy.”
“Thằng kia, mày tới quấy rối à?” Giản Phàm thuận tay mở cửa ra.
Tiêu Thành Cương thò đầu vào nhìn trái nhìn phải, còn ngửi như chó: “Anh giấu em gái nào trong phòng hả, sao lâu thế mới mở cửa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT