Đường Đại Đầu thì vẫn mặc sơ mi hoa lòe loẹt, mái tóc như đi ủ, bóng mượt, dáng vẻ tay chơi nhà giàu sảnh sỏi, đáng tiếc cái đầu quá to, dáng chẳng đủ cao ráo.
Hai người giống như hai thái cực, Giản Phàm ăn mặc kiểu gì cũng giống người tốt, còn Đường Đại Đầu dù thêu hoa đắp gấm lên người vẫn không che hết vẻ lưu manh. Phục vụ dẫn hai người vào phòng bao, đi vài bước nghe thấy tiếng đàn cổ đánh khúc Cao Sơn Lưu Thủy, bình phong cổ kính, bàn gỗ, dụng cụ pha trà, nhìn đâu cũng toát lên một sự thanh nhã. Tuy là không khí do người ta cố ý tạo ra, có điều ưu nhã, thư thái, làm người quá quen với đô thị hiện đại lập tức thích nơi này.
Hai người ngoài nghề ngồi xuống nhìn em gái pha trà mặc áo hoa cổ điển, cầm ấm trà vòi dài nhấc lên hạ xuống như đang xúc trà, hoa thêu trên người không rõ là mẫu đơn hay hoa phú quý gì đó, nhưng vóc dáng thướt tha như đóa hoa mới nở.
Không ngờ hôm nay Đường Đại Đầu biểu hiện rất tốt, hứng thú nhìn em gái pha trà biểu diễn tài nghệ, cũng học đòi phong nhã khen ngợi vài tiếng, chén trà sứ nhỏ màu trắng được rót trà vàng chanh, Đường Đại Đầu dùng hai ngón tay nhấp một ngụm, bị nóng đặt ngay xuống, còn nói: “Non lại mọng nước, không tệ.”
“Long Tỉnh sau mưa, lá non vừa hé, nhuốm linh khí của mưa, thanh tâm dưỡng phế, anh thật biết thưởng thức.” Em gái pha trà khéo miệng khen một câu.
Ai ngờ Đường Đại Đầu lộ nguyên hình đính chính: “Anh nói em đấy, em trông anh có giống người biết uống trà không?”
Biết Đường Đại Đầu là cái loại gì, Giản Phàm không để ý, em gái pha trà nhoẻn miệng cười tựa có vài phần ngượng ngùng: “Anh nói đùa rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play