Đoàng! ... Đoàng! ... Đoàng!
Tiếng súng vang vọng ở trong sân hấn luyện vắng vẻ, trời mưa như trút nước, đã sắp tối rồi chỉ còn lại một bóng người cô tịch, một tấm bia lẻ loi và những tiếng súng liên hồi, không biết bắn bao lượt rồi.
Súng có thể mang tới cho người cầm nó cảm giác sức mạnh trong tay, từ sự mát lạnh của kim loại, từ lực giật cực mạnh của súng K54, đều làm Giản Phàm thấy rất sảng khoái, mỗi viên đạn bắn ra là một lần thỏa mãn, chẳng cần biết chính nghĩa hay tà ác, chẳng cần biết hèn nhát hay dũng cảm, súng trong tay sẽ làm người ta sinh ra dũng khí.
Bất tri bất giác Giản Phàm đã bắn hỏng 2 khẩu K54 cũ rồi, cái khẩu súng truyền thống nổi tiếng ở hai giới quân cảnh này tuy không nhỏ nhắn như khẩu 64, không đơn giản như khẩu 77, nhưng hơn ở chỗ ổn định và uy lực. Có lẽ đúng như đội trưởng nói, đây là thứ đồ chơi tốt nhất của nam nhân, chỉ có nam nhân đủ cường hãn mới điều khiển được món đồ chơi đầy bạo lực này.
Chỉ dùng một loại súng, chỉ có một mình, Giản Phàm thích loại súng cũ này giống như thích dao phay, nơi này trở thành không gian thoải mái nhất để mình có thể tận tình thể hiện, Giản Phàm muốn thành một nam nhân đội trời chân đạp đất như đội trưởng, muốn thành nhân vật truyền kỳ hai giới cảnh sát thương nghiệp như Lý Uy, càng muốn trở thành Tương Cửu Đỉnh tuy không quyền thế nhưng tài phú nắm trong tay.
Phí Sĩ Thanh ăn ba ngày, chơi ba ngày sau đó tiêu sái bỏ đi, từ trên người thằng béo, Giản Phàm thấy cái bóng dáng bản thân ngày xưa mà mình đã bỏ lại đằng sau.
Nam nhân sống phải dám gánh vác, khi không có gì để dựa thì luôn có bản thân để dựa dẫm tin tưởng, chẳng có chuyện gì khó, giống như lần này có được nhà rồi, mình sẽ còn có được nhiều hơn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play