Tiếng khóc tuyệt vọng cùng tiếng bước chân truyền tới, bia nhỏ tí tách trên mặt, nhỏ xuống bàn, Giản Phàm thè lưỡi liếm, liếm từng giọt nước đắng chát nhưng hoàn toàn không có ý định đuổi theo.
Mọi thứ thực sự chấm dứt rồi.
Khi Phí Sĩ Thanh hầm hầm từ ngoài đi vào thì Giản Phàm đang uống bia như không có chuyện gì, vốn có vài phần nuối tiếc cho hai người, có điều bộ dạng dửng dưng của Giản Phàm làm lửa giận bùng lên, chỉ mặt chửi: “Oa ca, sao mày càng ngày càng khốn nạn thế, một câu an ủi mà cũng không nói được à? Mày thấy mày trừ cái mặt đẹp trai ra thì còn có cái mẹ gì nữa không? Hương Hương theo mày bảy năm, cuối cùng mày không nói được một câu tử tế à? Đó là chuyện con người làm à, mày thành loại này rồi sao?”
“Thành loại gì?” Giản Phàm đặt cốc bia xuống.
Phí Sĩ Thanh hai mắt rừng rực lửa giận nhìn như nhìn kẻ thù giết cha giết mẹ: “Vô sỉ, ích kỷ, hèn hạ, máu lạnh.”
Giản Phàm bình thản nói: “Phí Béo, giờ mày nói ngày càng hay rồi, đúng là đặc tính nhân viên chính phủ, cảnh sát nào có trình độ đó. Chuyện tình cảm mày hiểu được bao nhiêu? Mày ngay cả bạn gái còn không có mà lải nhải à?”
Phí Sĩ Thanh nghẹn mất một lúc rồi nghiến răng nghiến lợi: “Tao không hiểu tình cảm, đúng, nhưng tao hiểu mày, mày là cái mẹ gì mà chỉ trích người ta? Đánh người ta, bóp cổ người ta suýt chết, mày ghê gớm quá ... Hương Hương chỉ là nhất thời dao động, mới hôn một cái thôi, còn mày số nữ nhân mày từng hôn từng sờ còn ít à? Hiện giờ bạn trai những nữ nhân đó tới mày cũng đánh chết à? Đm, Oa ca, sao mày lại như thế? Hương Hương lấy tên mày mua nhà, một nữ nhân làm tới mức đó, tình cảm lớn cỡ nào? Hợp thì hợp không hợp thì tan, mày làm người ta thành ra như thế ...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT