Giản Phàm thấy thái độ của Tương Cửu Đỉnh chừng mực, lý lẽ xem như công bằng không phải có ý xem thường mình, trầm ngâm suy nghĩ rồi hỏi: “Giám đốc Tương, nếu như tôi thích cô ấy, cô ấy cũng thích tôi, anh sẽ ở giữa ngăn cản phải không?”
“Sai rồi.” Tương Cửu Đỉnh lắc đầu cười: “Nếu như cả hai đều xuất phát từ trái tim, tôi mừng còn không kịp, sao lại ngăn cản. Nhưng mà anh bạn, em gái tôi không phải nam nhân bình thường có thể theo đuổi được đâu, cậu muốn khiêu chiến cực hạn của bản thân à?”
“Có gì mà không thể chứ?” Giản Phàm nghe vậy nhẹ người, vui vẻ đứng dậy mang giấy tờ sở hữu nhà đất rời đi, tới cửa đột nhiên quay lại cười tươi: “Cám ơn anh, quen biết lâu như vậy tới hôm nay mới thấy anh rất đẹp trai.”
Tương Cửu Đỉnh ngớ ra giây lát rồi phá lên cười, vẫy tay tạm biệt, tiếp tục làm việc.
Suốt dọc đường xuống lầu lên xe trong lòng Giản Phàm cảm thấy phơi phới bay bổng, thái độ không ngăn cấm thậm chí là có phần cổ vũ của Tương Cửu Đỉnh khiến Giản Phàm khá cảm kích, ngồi vào xe bật nhạc lên, còn nghĩ xem có cớ gì, lý do gì để hẹn Tương Địch Giai không.
Giữa hai người đã phát sinh rất nhiều chuyện buồn vui, cãi vã, hiểu lầm lẫn ôn nhu lãng mạn cùng kích động, nhưng lại chưa thực sự một lần hẹn hò.
Trước kia luôn cảm thấy mặc cảm tự ti, đứng trước mặt Tương Địch Giai cũng vẫn cảm giác xa xôi diêu vợi, bây giờ không thấy vô vọng như vậy, gian nan nhưng hi vọng ở phía trước. Có lẽ sự kiện vừa rồi khiến tự tin của Giản Phàm bành trướng, có lẽ vì một chút tâm lý báo thù Hương Hương khiến y muốn chinh phục một mục tiêu cao hơn, hoặc có lẽ đơn thuần không kìm nổi trái tim xao động nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT