Ở đại đội một vụ án vẫn được đào sâu thêm, do Sử Tĩnh Viện chủ trì. Còn Hồ Lệ Quân dẫn theo Dương Hồng Hạnh, Lương Vũ Vân đi hỏi han khắp nơi, cuối cùng đã tìm được Lưu Hương Thuần, có lẽ vì sự kiện vừa rồi là đả kích quá lớn với một cô gái, lo sợ chỉ trích tới từ nhiều phương diện nên trốn trong nhà người bạn, Hồ Lệ Quân chỉ nói mấy câu đã khóc hết nước mắt, vô kế khả thi.
Nữ nhân dù sao cũng có chung tiếng nói, bốn cô gái ngồi xuống tâm sự, Lưu Hương Thuần khóc lóc kể lại hết chuyện tình cảm hai người, bao gồm trước kia yêu nhau ra sao, vượt qua cản trở ra đình thế nào. Nhưng yêu nhau rồi, thành đôi rồi mà Giản Phàm vẫn chứng nào tật nấy, tán tỉnh hết người này tới người khác, rồi lên năm thứ tư sang cả trường khác tán gái, còn bị cô bắt được tại trận.
Vốn nghĩ tốt nghiệp rồi sẽ yên tâm, nhưng Giản Phàm lại không chịu phấn đấu, cô khuyên bảo bao lần không nghe, khi chưa có việc còn ngoan ngoãn chút, thành cảnh sát rồi thì đuôi vểnh lên trời, gặp ai đánh nấy ... Cô muốn chia tay, lại sợ gây tổn thương cho Giản Phàm nên không nói, thời gian qua né tránh không gặp, cứ nghĩ Giản Phàm tìm người khác, quên mình đi, ai ngờ lại chạm mặt nhau ở tình huống éo le đó ...
“Đừng dụi mắt nữa, không tốt.” Hồ Lệ Quân đưa tay giữ tay Lưu Hương Thuần lại, không biết một người phải chịu ủy khuất nhiều mức nào mới khóc nhiều như thế, nước mắt của cô gái này như không có giới hạn, lau thế nào cũng không hết, không biết khóc bao lâu, hai mắt sưng húp cả lên.
Khuôn mặt non nớt của Lưu Hương Thuần ngập trong nước mắt, cứ như vớt từ nước ra vậy, lau lem nhem cả mặt, mũi liên tục nức nở, môi có vết cắn rất sâu, làn da lạnh toát, nói tới chỗ đau đớn, Lưu Hương Thuần ngước mắt lên chất vấn: “Tôi đợi anh ấy bảy năm, ai ai cũng tiến bộ, anh ấy thì vẫn như thế. Anh ấy không biết dính líu với bao nữ nhân, còn tôi, tôi muốn tìm một nam nhân chỉ yêu thương mình tôi, vậy có gì sai sao?”
Quá mức thương tâm, một cô gái trẻ mới chập chững bước vào đời, còn khờ dại đơn giản lắm, dù có sai cũng không đáng gặp phải một chuyện kinh khủng có thể ám ảnh cả đời như vậy. Dáng vẻ của Lưu Hương Thuần lúc này ai nhìn thấy cũng phải đau lòng, nữ nhân là động vật tương đối cảm tính, trước đó còn ghét cô gái này chân đạp hai thuyền, bây giờ ai cũng lau nước mắt thông cảm thương xót, thấy Lưu Hương Thuần không có gì sai, nói tới sai, vấn đề lớn là ở Giản Phàm.
Thế nhưng là người luôn theo dõi nhất cử nhất động của Giản Phàm, Dương Hồng Hạnh cảm thấy Giản Phàm thay đổi rồi, từ chuyện thừa nhận có bạn gái ngay từ đầu cùng chủ động giữ khoảng cách với cô cho thấy điều đó. Hơn nữa một chàng trai độc thân, sống vô cùng tiết kiệm, ở nhà đơn vị, đi xe công, cả ngày mặc cảnh phục được phát, suốt ngày quanh quẩn ở đơn vị chẳng đi đâu, thậm chí chẳng như đám người trong đội hay tới quán bar, vũ trường, so với người mà Lưu Hương Thuần miêu tả khác xa hoàn toàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT