Giản Phàm đi qua đi lại nói không ngừng: “Vụ án vô cùng đơn giản, một nữ nhân, nữ nhân mà anh rất quan tâm, cô ấy rất xinh đẹp, rất thông minh, biết làm thế nào để lấy được lòng tin của nam nhân, biết làm thế nào để dụ dỗ nam nhân vào khách sạn thuê phòng. Sau đó bôi thuốc mê lên ngực cho nam nhân liếm mút và gây hôn mê, anh mua thuốc để giúp cô ấy trị phản ứng phụ của thuốc. Cô gái này làm việc quyết đoán hữu hiệu, nhưng lấy mình làm mồi nhử, cần dũng khí rất lớn, sơ xuất một chút, mất cả mồi lẫn cần.”
Đồng Hải Bình hai tay run run, cơ mặt co giật, chân lùi lại sau, đó là biểu hiện tự bảo hộ.
“Người thông minh đến mấy cũng không tính được tương lai, thuốc cũng không phải lúc nào cũng có tác dụng, hoặc nói cách khác, một vài nam nhân có sở thích tương đối đặc thù. Thế nên cô ấy đành phải diễn giả thành thật, cùng một số nạn nhân quan hệ tình dục ... Tưởng tượng xem, một lão già béo như lợn, hơn sáu mươi rồi, mày mặt ghê tởm, dâm dục háo sắc, dày vò cô ấy ... Nhưng tôi đoán cô ấy cũng cũng chẳng để trong lòng, cũng không nói với anh, đúng chứ.”
Đồng Hải Bình như lên cơn động kinh, đã bị kích thích tột độ.
“Tất cả có bảy người ... Còn người này nữa, vốn học viết văn, miêu tả dung mạo cùng với mỗi chi tiết cùng cô ấy ở trên giường, xem ra rất hài lòng, rất thỏa mãn ... Anh muốn biết không, tôi có thể chia sẻ lời khai này với anh. Nữ nhân đó vốn không coi anh ra gì, hai người không có kết quả, tôi nghĩ hai người lâu lắm rồi không có quan hệ kia phải không, một nữ nhân cởi trần truồng trước mặt bao nam nhân như thế ...”
“Đừng nói nữa, đừng nói nữa, tôi không muốn nghe.” Đồng Hải Bình ôm chặt tai gào thét, gục đầu vào tường thống khổ tột độ van xin.
Gần như chỉ vài giây sau, cửa phòng thẩm vấn bật mở, Hồ Lệ Quân bước vào: “Đủ rồi Giản Phàm. Cậu ra đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT