Hồ Lệ Quân gõ cửa đi vào, cảnh sát đội 3 đều nhận ra cô, biết đội trọng án đã tiếp nhận vụ này, đánh mắt về bên cạnh. Người bị hại ngồi đó, ánh mắt suy sụp, tóc tai bù xù, xem chừng vì đánh mất văn kiện quan trọng của công ty nên vò đầu ra bộ dạng này. Một nhân viên y hộ, là pháp y của đại đội 3, đang thu dọn đồ, chắc là đã lấy mẫu nước bọt và máu rồi.
“Tình hình thế nào?”
Viên cảnh sát trả lời với giọng chán nản: “Cơ bản cũng giống mấy vụ án trước, thủ pháp gây án giống nhau, lừa lấy lòng tin của người bị hại, cùng về tới khách sạn, sau đó là ngất xỉu. Pháp y Trần tìm ra dấu kim sau gáy, đoán chừng là bị tiêm, nhưng anh ta cũng không nói rõ được vì sao hôn mê, trước lúc hôn mê không đau, đồ đạc mất rất nhiều.”
Hồ Lệ Quân vừa nghe giới thiệu vừa nhìn người bị hại, chừng ba lăm ba sáu, tóc để kiểu giống mấy BTV của đài truyền hình TW, lọt vào mắt cô cảm giác thô bỉ không chịu nổi, trong đầu toàn những lời Giản Phàm nói trong cuộc họp. Trên đường về đội trưởng Lục cứ cười suốt, khen tuổi trẻ bây giờ đầu óc mới mẻ, dám nghĩ dám nói. Ngay cả Hồ Lệ Quân cũng thấy trong chuyện này thành phần nói đùa nhiều một chút, nhưng mà nhìn người bị hại, loại nam nhân này nếu như gặp phải nữ nhân tư sắc một chút ............. Thế
không phải nói cũng đoán được phần tiếp theo, khẳng định không khác gì đói khát lao tới, mà khả năng lắm chứ, cũng là người từng trải, cô lạ gì nữa, lời Giản Phàm đúng là lời vàng ý ngọc, cắt ngang lời kể của cảnh sát kia: “Pháp y Trần, chị kiểm tra miệng người bị hại cho tôi một chút.”
“Được.” Nữ pháp y này tuổi kém pháp y Tạ bên đại đội một, còn khá trẻ, nghe thế ra hiệu người bị hại mở miệng ra, soi đèn pin quan sát: “Ồ, có vài nốt thẫm, hai mé trong lưỡi ... Anh có bị bệnh răng miệng không?”
“Không.” Người bị hại không hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT