Hồi Tết Giản Phàm mặt giày tới nhà cha vợ tương lai, thầy giáo Lưu thì còn tạm, ít nhất còn giữ thể diện bề ngoài, bà mẹ Hương Hương là công chức nghỉ hưu sớm nhà máy dệt huyện, trong mắt Giản Phàm luôn mang hình tượng bà già yêu ác, cho dù mặc cảnh phục, trước mặt mẹ vợ vẫn không ưỡn thẳng lưng lên được.
Vừa mới gặp mặt là bà ta thẳng thừng hỏi thu nhập có bao nhiêu, trong tài khoản có bao nhiêu, rồi hỏi đã mua được nhà chưa, rõ ràng là cố tình làm khó y, hỏi xong còn đem so sảnh với người khác, nói là sao còn kiếm ít tiền hơn cả Hương Hương? Rồi thì suốt ngày nói chuyện nhà cửa, nói chỗ nào chỗ nào giá bao nhiêu tiền. Trắng trợn khen mấy chàng trai trong công ty di động nhiều tiền ra sao, lần trước có chàng trai tiện đường đi qua nhà tặng mình cái áo đắt tiền, không như ai đó chưa bao giờ tặng được cái gì ra hồn.
Mặc cho Giản Phàm giỏi ăn nói cũng bị vặn vẹo cho cứng họng, cả ngày chỉ biết ngồi nghe không đáp được. Từ thời cao trung, mẹ Hương Hương đã chẳng ưa gì thằng nhãi con dụ dỗ con gái mình, nếu không phải có quan hệ mười mấy năm với cô giáo Mai thì đã rút chổi đuổi ra khỏi nhà rồi. Về sau tuy ngầm chấp nhận quan hệ giữa con gái và Giản Phàm, nhưng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi, thậm chí còn gây khó dễ cho Giản Phàm rút lui, hoặc gây sức ép phá hoại tình cảm của bọn họ.
Giản Phàm rất yêu Hương Hương, tự hỏi lòng rất nhiều lần, vẫn không muốn từ bỏ, cho dù thời đại học từng gặp cô gái xinh đẹp hơn, dịu dàng hơn, cũng từng không nhịn được mà trêu ghẹo người ta, thậm chí bình thường ở chuyện quan hệ nam nữ cũng không biết kiểm điểm, nhưng tất cả chỉ là thoáng qua, chưa bao giờ nghiêm túc. Các cô gái bây giờ tư tưởng rất thoáng, như Lương Vũ Vân, đi bar kiếm tình một đêm vui vẻ không coi là chuyện gì to tát, càng thế Giản Phàm càng thấy đoạn tình cảm với Hương Hương quý giá.
Trong cuộc đời một nam nhân, có lẽ sẽ lên giường với không chỉ một nữ nhân, nhưng thế nào cũng có một nữ nhân trân trọng nhất, có lẽ cũng sẽ là duy nhất, với Giản Phàm, đó là Hương Hương.
Nhiều khi Giản Phàm kiếm cái cớ đàng hoàng cho sự lăng nhăng của mình như thế, áy náy với Hương Hương càng lớn, quan tâm săn sóc càng nhiều.
Phải trách mẹ mới đúng, ai bảo sinh ra mình cái khuôn mặt đẹp trai như thế, nếu mình như thằng béo, muốn lăng nhăng cũng chẳng có cơ hội. Kỳ thực bây giờ Giản Phàm cũng đã kiềm chế bản thân lại rất nhiều rồi, từ khi xác định nghiêm túc, bình thường trừ mồm mép một chút với các cô gái, không thực sự ra tay nữa, nếu không ít nhất có thể đưa Dương Hồng Hạnh lên giường từ lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play