Kết hôn với Giản Phàm là chuyện trông đợi từng ngày, còn về ly hôn thì chưa tưởng tượng ra được, cảm thấy ly hôn vẫn là cái gì đó to tát, chị hồ vừa xinh đẹp, giỏi giang lại còn hiểu lòng người như vậy, sao gặp phải bi kịch đó?
“Ài, chúng ta làm cái nghề có độ nguy hiểm cao, nhưng nguy hiểm nhất không phải là an toàn nhân thân, mà là vấn đề hôn nhân.” Lục Kiên Định liếc Giản Phàm một cái, thở hắt ra: “Nói thế này nhé, cưới một nữ cảnh sát không phải là chuyện may mắn gì cả, Hồ Lệ Quân ra thực địa, cậu chắc không lạ đi thực địa giờ giấc nó loạn thế nào, chồng cô ấy ngoại tình, kết hôn được có nửa năm mâu thuẫn đã không thể điều hòa. Chuyện này không thể trách ai hết, cưới vợ về mà phải thường xuyên ôm phòng trống, nam nhân đang tuổi tinh lực dư thừa, chịu nổi không? chẳng qua Hồ Lệ Quân có chút đáng thương ... Kỳ thực không chỉ nữ, cưới một cảnh sát nam cũng thế mà thôi, nữ nhân cũng có nhu cầu đúng không, lại chẳng phải thời phong kiến yêu cầu người ta phải tam trinh cửu liệt.”
Giản Phàm không nói gì, bất giác nghĩ tới mình và Hương Hương, Hương Hương vốn ngay từ đầu phản đối mình làm cảnh sát rồi, lần trước mình lái xe cảnh sát tới đón còn có một tên nhìn mình như kẻ thù, khỏi nói cũng biết là đang tích cực theo đuổi cô.
“Mà này, cậu hỏi thế là có ý gì hả? Chê người ta từng kết hôn à? Nói cho cậu biết, người ta chưa có con, thế thì khác gì chưa kết hôn? Nữ nhân bây giờ chỉ cần chưa có con thì đều có thể coi là chưa kết hôn. Cậu chê người ta nhiều tuổi hơn cậu? Bây giờ đám tiểu cô nương hai mươi có khi cũng qua tay vài lần rồi. Nữ nhân có tuổi mới biết thương nam nhân, hiểu không, bọn trẻ con chỉ nhõng nhẽo đỏng đảnh thôi, phiền lắm. Muốn ra tay phải nhanh lên, thời buổi này nữ nhân tốt không nhiều đâu, đừng kén cá chọn canh, lên giường tắt đèn giống nhau hết, vợ chồng ấy, quan trọng lúc sáng đèn, hiểu nhau biết thông cảm cho nhau ...”
Lục Kiên Định lải nhải không ngừng, Giản Phàm phát hiện hắn còn nói nhiều hơn cả Tiêu Thành Cương, căn bản không giống một vị đội trưởng một đại đội, giống ông chú rảnh việc, hơn nữa càng nói càng không ra sao cả. Nhưng nói thế nào người ta vẫn là đội trưởng, Giản Phàm uyển chuyện nói: “Đội trưởng Lục, chúng ta đừng thảo luận vấn đề riêng tư được không?”
“Được, vậy giờ nói chuyện công, muốn tới tổ trọng án không? Lương cao hơn đội hình cảnh một cấp, trợ cấp phúc lợi đều hơn, khi công tác bên ngoài một cái là đi khắp đất nước, du lịch không mất tiền. Hơn nữa cho cậu biết, tới đội trọng án rồi, theo đuổi Hồ Lệ Quân càng tiện, tôi biên hai người vào một tổ. Như thế cả sinh hoạt lẫn nhà cửa đều được giải quyết ... Ha ha ha, xem tổ chức quan tâm tới cậu không?” Lục Kiên Định nhìn Giản Phàm như mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng vừa mắt.
Giản Phàm không còn gì để nói: “Sao anh vòng đi vòng lại vẫn là chuyện ấy, không phải như anh nói đâu, tôi rất tôn trọng chị Hồ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play