“Không có chuyện đó đâu.” Giản Phàm cứ tưởng là thật, vội vàng phân bua: “Đọc phương án là tôi biết mọi người không rành chuyện làm ăn rồi, có câu nói xưa, người chê hàng mới mua hàng, chúng ta càng bới móc thì bọn chúng mới càng tin là chúng ta tới mua bán. Chị xem, chúng ta vừa ép giá, bọn chúng nghiêm túc hẳn, không nói mấy lời vô vị nữa, tôi đoán lợi nhuận trong chuyện này không ít, nếu mà mua bán thật, tôi giảm thêm 10% nữa cũng không thành vấn đề ... Chị Hồ, tôi biểu hiện tệ vậy sao?”
“Ừm, bình thường, tàm tạm, miễn cưỡng qua được.” Hồ Lệ Quân hời hợt nói dọn dẹp đồ đạc, thu cả tiền giả trong tay Giản Phàm về, trông có vẻ muốn đường ai nấy đi rồi.
Giản Phàm nhìn Hồ Lệ Quân cách đó không lâu còn nhiệt tình như lửa thoáng cái lạnh như sương băng, trong lòng không dễ chịu, cảm giác bị người ta xem thường thực sự không hề tốt, từ nhỏ bị xem thường rồi, trước kia vô tư lự buồn đó rồi cũng qua, nhưng bây giờ công tác rồi, biết tìm cách bù đắp, ngập ngừng nói: “Chị Hồ, tôi phát hiện một chuyện.”
“Thế à?” Hồ Lệ Quân đáp qua loa, tỏ vẻ chẳng quan tâm.
“Thật đấy, liên quan tới vụ án.” Hồ Lệ Quân chỉ ừm một câu.
Giản Phàm nói nhanh: “Tôi thấy mọi người xác định nghi phạm chính sai rồi, không phải là Phạm Tấn Dương đâu.”
“Chẳng lẽ lại là tên béo? Không thể nào.” Hồ Lệ Quân lắc đầu, cái đầu to tướng trông đã thấy ngu xi, sao so được với Phạm Tấn Dương thâm trầm tinh minh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play