Tương Địch Giai chẳng biết Giản Phàm nghĩ gì, giơ nắm đấm xinh xinh lên đe dọa rồi lại chỉnh cổ cáo cho y, tự nhiên giống chị chăm sóc em trai: “Đương nhiên cậu phải mời, chọn ngày không bằng gặp ngày, cho cậu một cơ hội nhận sai, cơm tây nhé ... Này, không được kiếm cớ từ chối, nếu không tôi không khách khí.”
Yêu cầu mang chút hờn dỗi này là độc quyền của mỹ nữ, có lẽ trong mắt Tương Địch Giai, mình tỏ thái độ như vậy, bất kể thế nào cũng không bị từ chối. Nhất là mỗi lần Giản Phàm gặp mình đều có chút thất thần, trong lòng rất thỏa mãn.
Không ngờ Giản Phàm biểu hiện ngốc nghếch chứ đầu không ngốc, mắt đảo tròn, giang tay ra, thành thật nói: “Không phải tôi kiếm cớ, nhưng có lý do chính đáng.”
“Vì sao?” Tương Đích Giai lập tức sầm mặt, lần này là giận thật.
“Không có tiền.” Giản Phàm gãi đầu gãi tai.
Tương Địch Giai há mồm ngây tại chỗ, kinh ngạc tới không nói lên lời, sau đó lại cười gập người.
“Chị cười cái gì, tôi mời không nổi thật mà.” Giản Phàm nói rất đáng hoàng, không hề có chút dùa cợt nào: “Tiền lương tháng này tôi gửi cho em gái, số còn lại có đủ sinh hoạt hay không còn chưa biết. Tôi là người tương đối thực tế, chuyện đánh sưng mặt làm người béo tôi không làm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT