“Ừ, đúng.” Tương Cửu Đỉnh chú ý rồi, đúng là quá tốt, tốt đến vô lý: “Vậy em phát hiện ra gì không? ... Không phải có vấn đề gì chứ?”
“Em có phát hiện một chút ... Sáng nay em đi một vòng mua về.”
Tương Địch Giai nói rồi đứng dậy đi ra đóng cửa, sau đó về chỗ ngồi, xách từ dưới bàn lên một chuỗi hộp cơm, mở từng hộp một, hộp cơm chia thành nhiều ngăn nhỏ. Có ngăn là chân giò, ngăn là thịt gà, thịt đầu lợn, đều là sản phầm của Cửu Đỉnh, sản phẩm bọn họ làm ra màu sắc đậm hơn xưởng chế biến máy móc bình thường, nhìn là nhận ra.
“Chuyện này anh biết, bọn họ không cần đóng gói là để bán cơm hộp, tuy lợi nhuận chia mỏng, nhưng lượng tiêu thụ lớn bù lại.” Tương Cửu Đỉnh thấy rất bình thường.
“Đúng, nhưng anh không nghĩ vì sao những công ty ăn nhanh lớn đó lại chạy tới chỗ chúng ta nhập hàng à, ở Đại Nguyên có sáu nhà máy chế biến thịt thành phẩm, 12 công ty làm thịt hun khói, vì sao họ chọn chúng ta? Mà giá chúng ta còn cao hơn một chút ... Anh đừng nói là ngon, nếu vì ngon thì Lục Vị Trai hơn cả chúng ta, chẳng lẽ vì anh tốt số nên người ta chạy tới tặng tiền?” Tương Địch Giai thấy anh trai muốn biện giải, chặn họng luôn.
“Đúng rồi, cơm hộp bán chẳng được bao tiền, vì sao họ chọn cái đắt nhất?” Tương Cửu Đỉnh gãi cằm, riêng các công ty ăn nhanh đã tiêu thụ tới 2/3 sản lượng của họ rồi, không thể không coi trọng, nhưng họ mua bán sòng phẳng không nợ nần thì vấn đề là gì: “Giờ máy móc của chúng ta hoạt động hết công suất, đừng để làm ra vài tấn thành phẩm chất đó không bán được thì chúng ta thảm.”
“Anh nói xem, ai có thể tác động tới cả thị trường ăn nhanh, ai có thể chi huy được mấy công ty ăn nhanh đó?” Tương Địch Giai khẽ nói, tựa như không muốn vạch trần đáp án.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play