Đưa cho mình? Sao tự dưng lại có người giao cái gì cho mình, Quách Nguyên ngớ ra: “Cho tôi, có nhầm người không vậy, sao lại đưa cho tôi, anh biết tôi là ai không?”
“Không cần biết, tôi biết cái xe này, không sai được, tôi biết các anh là bạn Thương Á Quân, ông chủ tôi bảo tìm chiếc xe biển số AE024 sau đó đưa cái va ly này tới cho các anh ... Xin anh nhận lấy, anh yên tâm, không phải thứ gì nguy hiểm đâu, tôi đứng đây mà, các anh kiểm tra thoải mái.” Lái xe cứ như sợ đối phương giận không nhận vậy, hạ mình hết sức.
Nghe tới tên Thương Á Quân, Quách Nguyên kinh ngạc bất giác nhận lấy va ly, ướm thử không nặng lắm: “Cái gì thế?”
“Cái này tôi không biết, là chuyện giữa anh và ông chủ tôi, tôi nào dám biết, anh cứ nhận lấy đi ạ.” Lái xe khom lưng xuống, trông như nô tài trong phim cổ trang.
Mấy hình cảnh nhìn nhau, sau đó nhìn đội trưởng, Quách Nguyên hiểu ý, bọn họ đang hỏi mình có nên bắt về tra hỏi không, có điều trong tình huống không rõ thân phận của đối phương ra sao, không biết có nên ra tay không, đây là chuyện phải cân nhắc cẩn thận. Không phải là Quách Nguyên không dám, tuy tháng năm mài mòn không ít góc cạnh của hắn, nhưng đi theo Tần Cao Phong bao năm, hắn cũng là cảnh sát mạnh tay trấn áp tội phạm, nhưng mà nếu bắt thì sợ đánh cỏ động rắn.
Dù sao trước tiên cứ phải kiểm tra xem trong va ly có cái gì đã, Quách Nguyên, nghĩ tới đó đặt va ly lên, mở khóa tách một tiếng, vừa nhìn thoáng qua, trái tim mấy hình cảnh đã đập thùm thụp, muốn văng luôn ra ngoài.
Tiền, toàn tờ 100 đỏ rực, xếp chỉnh tề chặt cả va ly, số tiền này phải lên tới mấy trăm vạn chứ ít à? Mới cứng luôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play