Lúc này có ba người từ đám đông lặng lẽ chuồn đi, hướng về phía ngược lại, đó là phía xe của Giản Phàm, các đội đã tập kết đợi lên đường, chỉ có nơi phát sinh án mạng còn đặc cảnh trông giữ.
“Chẳng trách ai cũng muốn làm người xấu, ném thích thật.” Hành Lương Đức hưng phấn lắm, có chút thòm thèm nhìn đám đông vẫn đang nhiệt tình ném xe.
“May mà có mấy cái xe đó, nếu không bọn họ dám ném xe cảnh sát lắm.” Quách Nguyên thở phào.
“Một cái xe những bảy tám chục vạn, giá trị bằng cả căn hộ đấy, công ty giải tỏa phen này đái ra máu rồi, ha ha ha ...” Giản Phàm cười hết sức khoái chí rồi thúc giục: “Chạy nhanh lên.”
Đám đông như thế, muốn báo án cũng không được, tra thế nào, huống hồ cái công ty đó giờ chùi sạch đít được hay không khó nói, còn dám đi yêu cầu cảnh sát tra à.
Cho tới khi đến xe của Giản Phàm không ngờ thấy cửa kính vỡ tan nát cả, đoán chừng vì xe y khá gần hiện trường trong lúc hỗn loạn có kẻ trút giận lên, Quách Nguyên và Hành Lương Đức cười hô hố bộ dạng vui mừng trên đau khổ của người khác, chẳng an ủi lấy một câu đã chạy về đội ngũ.
Ai bảo y giàu làm chi cho người ta ghen tỵ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play