Có chút sợ sệt lên lầu, Lục Kiên Định đi thật chậm, nhưng đường có xa thì đi mãi cũng phải tới, huống hồ chẳng xa, tới khi gõ cửa văn phòng bí thư Ngũ cũng soạn xong báo cáo trong đầu.
Chín ngày công tác khổ không kể siết nhưng báo cáo chỉ có chín phút đã hết, hình như chưa được 9 phút, Ngũ Thần Quảng nhận được cú điện thoại đứng lên an ủi Lục Béo: “Vất vả rồi, về nghỉ ngơi trước đi, chuyện này dễ như thế đã không kéo dài bao lâu.”
Lục Kiên Định đôi phần xấu hổ: “Bí thư Ngũ, tôi không ngờ rằng lại khó như thế, gây thêm phiền toái cho bí thư rồi.”
“Hà hà, đừng có gánh nặng tư tưởng cũng đừng để ảnh hưởng công việc hàng ngày, có người dám làm là tốt rồi, đi nghỉ đi.”
Bí thư Ngũ vẫn giống như nhiều năm trước an bài lái xe về nhà, hiền từ thân thiết, xem ra có vẻ không sốt ruột, Lục Kiên Định thầm yên tâm, cuối cùng vẫn là lãnh đạo cũ tốt, không trách gì.
Người xuống nhẹ lòng, người lên thì bận lòng, vẻ mặt Ngũ Thần Quảng giống Lục Kiên Định lúc nãy, cân nhắc ăn nói ra sao với cục trưởng Cái.
Kỳ thực không cần Lục Kiên Định báo cáo, chuyến đi này sớm được đám tổ viên ngày ngày gọi điện cho đồng nghiệp ở nhà than phiền kể lể rồi, nay trêu ghẹo thôn cô, mai thì bị chó cắn, tiêu chảy tập thể, sớm thành trò cười truyền đi khắp ngóc nghách, thế nên mới phải triệu tập gấp họ về ... người do mình cử đi, giờ thành trò hề, Ngũ Thần Quảng tức giận lắm, nhưng không trách được, dù sao người ta cũng đứng ra ủng hộ lãnh đạo cũ, giờ mà trách, vè sau ai đứng ra nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play