Két, Trương Vân đi vào trước, sau đó là một nữ nhân khá xinh đẹp cá tính: “Tổng giám đốc, cô ấy là Dương Hồng Hạnh, khi ở chi đội, cùng tôi trông coi chị ... Nếu chỉ tỉnh dậy muộn, e bỏ lỡ hôn lễ của cô ấy và Giản Phàm.”
Lòng lăn tăn gợn sóng, Sở Tú Nữ miễn cưỡng nở nụ cười gật đầu với Dương Hồng Hạnh, sau đó nhìn thấy cái đầu thập thò, nụ cười cười rạng rỡ như tắm trong hạnh phúc, ngay cả vết xẹo không hài hòa trên mặt cũng bị lấn át.
Dương Hồng Hạnh đặt một đống đồ bổ dưỡng lên tủ bên giường, Sở Tú Nữ mỗi tay nắm lấy tay một người, liên tục nói lời cám ơn, nước mắt long lanh chảy qua gò má gày.
“Còn chưa cám ơn tôi này, cô ám ơn họ làm gì, cô vừa mất tích, Trương Vân chỉ biết khóc.” Giản Phàm đứng bên giường thấy ba cô gái sắp có dấu hiệu khóc tập thể, vội vàng lên tiếng ngăn chặn.
Quả nhiên Trương Vân quay sang phản bác: “Ai khóc, ai khóc, anh khóc thì có.”
“Cô xem, nữ nhân toàn khẩu thị tâm phi, ha ha ha, Tú Nữ, cô tỉnh rồi thì tốt quá, tôi đang định nói tôi sắp kết hôn rồi nếu không có nhân vật lớn như cô xuất hiện thì không đủ đẳng cấp, hay cô làm phù dâu cho vợ tôi nhé?” Giản Phàm ngả người chống tay lên thành giường, vẫn kiểu nói như đùa ấy.
Dương Hồng Hạnh hạnh phúc lườm Giản Phàm một cái, Trương Vân nhận ra nụ cười tổng giám đốc đôi phần miễn cưỡng, vẫn gật đầu nói lời chúc phúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play