Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã bao năm rồi, gặp nhau lần đầu ở huyện Ô Long, đó là một buổi trưa đầy nắng, còn trận hỏa hoạn ở khách sạn Ngũ Châu cùng nhau bỏ chạy, nụ hôn say đắm ở phố đêm, tiếp đó nữa, chuyện cũ vẫn như ngay trước mắt, cuộc sống êm đềm ở tiểu khu Bình An, rồi vụ án kia làm tính khí y càng lúc càng bất ổn, tới khi chị Tương lên máy bay ... Ngày đó làm Giản Phàm lòng như tro tàn.
Thời gian trôi qua cũng thật chậm.
Giản Phàm vừa hồi ức vừa rửa bát, lau bàn, lại lau lần nữa, chẳng còn việc gì làm, nhìn thời gian, mới trôi qua một tiếng.
Nếu như chuyện kinh doanh này đẩy lùi về trước vài năm, nếu như mình sớm có giác ngộ như ngày hôm nay, dù mình quen chị Tương có muộn hơn, mọi thứ đều có thể vãn hồi, nhưng bây giờ ...
Trong lòng Giản Phàm dâng lên lưu luyến vô hạn, đừng nói hiện giờ có Hạnh Nhi, cho dù không có, e không thể đi lại con đường cũ, giống như mối tình đầu khắc cốt ghi lòng, cuối cùng kết cục vấn là người xưa đã gả, tân lang chẳng phải ta.
Không quên được, cứ hay lừa bản thân là mọi thứ đã qua rồi, dĩ vãng rồi, nhưng chỉ cần vô tình nhớ tới một nụ cười, một ánh mắt của chị ấy là khiến Giản Phàm cồn cào nhớ nhung. Nằm vật ra giữa thư phòng, lúc nghĩ tới Hạnh Nhi, lúc thì nhớ tới chị Tương, thậm chí còn nhớ tới Hương Hương, nhớ tới Hồ Lệ Quân, từng mê loạn giữa tình và ái, từng buông thả, từng khóc, từng cười, khi đã trải qua tất cả nhận ra, đối với bất kỳ cô gái nào từng yêu, đều có vài phần áy này.
Buông một tiếng thở dài, hồi lâu chỉ biết thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play