Buổi sáng, nhiều ngày rồi mới có được giấc ngủ bình yên như thế, lờ đờ tỉnh dậy, nghe thấy bên ngoài phòng tiếng chén bát va chạm. Dương Hồng Hạnh đã thức dậy rúc trong chăn gọi vài cuộc điện thoại lại bật cười, hôm qua trở về nhà, cùng nhau ăn bữa cơm tối đơn giản, sau đó mẹ giục mấy ngày vất vả rồi nên đi ngủ sớm, còn bảo Giản Phàm đừng về nữa, tới thư phòng ngủ. Giản Phàm đương nhiên là ngủ ở thư phòng, nhưng là gần sáng mới ôm chăn sang đó bày làm ra vẻ thôi.
Cuối cùng quyết định rời giường, Dương Hồng Hạnh vươn mình chui ra khỏi chăn, lục tìm đồ lót của mình, mãi mới thấy ở dưới gối, mặc vào thấy lỏng lẻo, nhìn kỹ thì ra tuột chỉ rồi, nhớ ra tối qua bị Giản Phàm nóng lòng xé mất. Mặt có vài phần xấu hổ nhớ lại cảnh điên cuồng đó, mỗi lần sau chuyện đó đều thấy mình quá phóng đãng, nhưng lúc ấy lại chẳng thể khống chế được, nhất là Giản Phàm có vô số lời lưu manh và động tác lưu manh, khiến cô muốn đứng đắn cũng khó.
Rời giường, rửa ráy, đợi ngồi xuống bàn thì cháo nóng hôi hổi, bánh bao trắng tinh và đĩa dưa muối đã được bày xong, Dương Hồng Hạnh giống như mọi khi, ấn nút bật TV. Giản Phàm mặc tạp dề, vừa đặt đồ ăn xuống lại dùng dao gọt táo: “... Mẹ dậy sớm, tập thể dục xong ăn sáng đi rồi, nói tới nhà dì em ... Này Hạnh Nhi, em sống phải có quy luật một chút, mẹ em nói em thường xuyên ngủ nướng, không ăn sáng, thế là không được, hại cho sức khỏe Còn nguy hại hơn cả buông thả tình dục quá độ.”
Dương Hồng Hạnh đang ăn thì mắc nghẹn, đáp lại một câu: “Ừ, sau này em thanh tâm qua dục, tránh xa em ra.”
Giản Phàm đang gọt táo nghe vậy vui lắm, gọt táo xong đặt xuống đĩa, chu miệng đưa tới bị Dương Hồng Hạnh cầm đũa dọa, mặt dày nhìn vào chỗ nào đó qua cổ áo, cái thứ mặt dày đó giận không nổi, kéo cổ áo lên, không cho nhìn.
Đôi khi càng che lại càng có phong tình, trong mắt Giản Phàm, Dương Hồng Hạnh có cái phong tình ấy, ví như lúc này vừa cắn bánh bao, đôi mắt phượng còn liếc mình đề phòng, cứ như sợ y thò móng heo tới làm bậy, cái bộ dạng ấy khiến y mỗi lần lại thèm muốn kéo lên giường.
Bữa sáng tiếp tục, Dương Hồng Hạnh ăn nửa chừng phát hiện ánh mắt Giản Phàm thay đổi, mang vài phần vụng trộm cứ như nhìn nữ sinh tắm rửa vậy, nhất định không có chuyện gì hay ho, theo bản năng cúi đầu nhìn cổ áo, đâu hở, nghi hoặc nhìn theo ánh mắt y, thì ra là đang xem TV sau lưng mình, màn hình là nữ biên tập viên xinh đẹp, đang định phát tác thì cũng bị tin tức thu hút ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play