Đông Phương Bác Diễn cẩn thận múc một muỗng tổ yến, đút cho nhóc con vẫn còn ngơ ngác ngây người kia.
Nguyên Triều Vũ vươn đầu lưỡi liếm thử, vị tanh nồng lập tức xộc lên mũi, cậu nhíu mày, nhanh chóng ngậm miệng lại, lắc đầu: "Không ăn được, tanh lắm."
Đông Phương Bác Diễn dịu dàng dỗ dành: "Ăn một chút thôi, ngoan."
"Yến sào càng thượng hạng càng khó khử mùi tanh." Nguyên Triều Vũ lầm bầm, lông mày mảnh nhẹ nhàng nhíu lại, nhưng bụng thì đang đói cồn cào. Nghĩ một hồi, cậu ngoan ngoãn hé miệng, để mặc hắn từ tốn đút cho nửa chén tổ yến.
Mấy thứ này đúng là tiếng tăm thì nhiều mà ruột thì ít, cậu thật sự chẳng có tí hứng thú nào.
Đông Phương Bác Diễn đưa chén muỗng cho quản gia bên cạnh, cẩn thận lấy khăn lông sạch lau miệng cho nhóc con.
Nguyên Triều Vũ ngước đôi mắt to tròn lên nhìn quanh phòng, lí nhí: "Em muốn uống Coca lạnh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play