" Ôi, ôi, sợ chết mất." Mã Tầm Sơn thở phào, tay đặt lên tim đang đập mạnh:
" Thì ra là người mình cả à? Các anh đừng dọa người ta thế chứ, có ngày bị bệnh tim đấy." Mạt Cáp Nhi Mộc nhẹ người, ngồi bệt dưới đất thở dốc:
Hai tên săn trộm xem như thần kinh cũng rất vững rồi, nếu là người thường bị súng chĩa vào đầu như thế, có khi hồi lâu chân chẳng đứng vững, hai tên này chỉ vẻn vẹn ngạc nhiên một lúc rồi khôi phục lại bình thường. Có điều bọn chúng cũng là loại kinh nghiệm, đánh mắt cho nhau, mơ hồ cũng cảm giác được nguy hiểm.
Người thần bí khoác tấm da dê kia ném cho hai tên săn trộm ánh mắt khó chịu, ngồi xuống trước mặt Đổng Thuần Khiết đang run bần bật vì sợ, mỉm cười rất lịch sự:" Anh truy tìm tôi bao năm, chắc là không ngờ chúng ta lại gặp nhau dưới tình huống này đâu nhỉ?"
" Lão Thu, đây là hành vi phản quốc, bây giờ quay đầu còn kịp." Đổng Thuần Khiết có vẻ đã sợ tới mất lý trí rồi, đến lúc này còn hướng về Ninh Tru Thu la hét:
Người thần bí cười, cũng không vội nói gì mà quay đầu lại nhìn Ninh Tri Thu, Ninh Tri Thu có chút xấu hổ, miễn cưỡng lên tiếng:" Chủ nhiệm Đổng, anh làm quốc an tới mức vợ bỏ, con đi, nhà không còn nữa còn hô hào ái quốc, bản thân anh không thấy nực cười à? Tôi cũng là người vì nước mà chết một lần, kết quả tôi có được cái gì, anh là người rõ hơn ai hết."
" Đó không phải là lý do để anh phản quốc, anh hồ đồ rồi hay sao, hắn là ai? Anh làm nghề này đủ lâu rồi phải nhận ra loại này chứ, hắn là gián điệp nước ngoài nằm vùng ... Loại người này thế nào, chúng không như bọn kiếm tiền, mục đích chúng là phá hoại đất nước ta, hiểu không hả?" Đổng Thuần Khiết căm phẫn, bất lực, đau khổ, lúc này chẳng làm gì được nữa, hắn chửi, hắn nhổ nước bọt vào Ninh Tri Thu đứng đó dửng dưng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT