" Về, về sau thế nào ạ?" Cảnh Bảo Lỗi hỏi, câu chuyện làm hắn si mê:
" Quân Việt Nam cho rằng đã tiêu diệt được đội quân tập kích này rồi, bọn họ rút lui khỏi điểm hỏa lực đó tái tổ chức, bọn chú thì tiến lên, chiến hữu dùng xác để lót đường rồi, bọn chú làm gì còn đường nào khác, chỉ có thể tiến tới ..."
"Nhiều chỗ không phải đi mà là bò, có con dốc mấy chục mét, bọn chú ôm đầu lăn ... Trên đường lại chết thêm hai người, đi tới mấy tiếng, bọn chú rốt cuộc tới được vị trí có thể xạ kích vào trận địa pháo của quân Việt Nam..."
" Lính trinh sát bên ta cũng chưa bao giờ tới được vị trí gần như thế. Bọn chú trả giá rất đắt 24 người đi, chỉ còn lại tám người, vũ khí còn lại hai quả lựu đạn, năm khẩu súng trường, mấy khẩu súng lục, vũ khí hạng nặng duy nhất là súng phóng lựu, đạn pháo chỉ còn lại hai quả."
" Gọi pháo binh tới diệt chúng." Bao Tiểu Tam kích động giơ tay hô:
" Ha ha ha, khi đó thông tấn không thuận tiện như bây giờ, pháo binh thì thấp nhất cũng phải cấp trung đoàn mới chỉ huy được, hơn nữa đám nửa mù chữ làm sao biết báo tọa độ cho pháo binh, dù biết thì thời tiết đó không thể thông tấn vô tuyến được."
" Trên chiến trường, loại lính tự ý hành động như bọn chú sẽ bị xử bắn, khi ấy dù bộ chỉ huy có phát hiện ra bọn chú thì cũng cho rằng bọn chú chết trong bãi mìn rồi. Vì trước đó là lính đặc chủng cũng không vượt qua được bãi mìn." Cừu Thiên Quân như biết đám người trẻ tuổi muốn hỏi gì, phủ quyết hết cả lời chưa nói ra:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play