Trương Thụy Hà mặt vàng như nghệ, quay mặt sang bên, đương nhiên là cô, cô vốn được tổng công ty cử tới đây là để giám soát toàn bộ hoạt động của phim trường mà, chỉ là cô cứ nghĩ công ty sẽ kín đáo xử lý việc này, không ngờ ném thẳng ra giữa hội nghị chẳng nể nang gì như thế.
" Chúc mừng giám đốc Kim, anh đoán đúng rồi, có điều đừng oán trách ai, cô ấy chỉ thực thi nhiệm vụ của mình, ai mà không làm gì sai cũng không sao hết. Giờ thì mời anh đi cho, đây là cuộc họp nội bộ chúng tôi." Hạ Diệc Băng khoanh tay trước ngực, làm bộ ngực đẩy lên cao nhưng chưa so được vẻ cao ngạo trên mặt:
" Cô, cô đợi đấy, chuyện này chưa xong đâu." Kim Ngạn Quốc cầm chai nước khoáng lên, muốn ném vào bản mặt đáng ghét của Hạ Diệc Băng, nhưng sợ hai tên vệ sĩ đứng sau, đành ném xuống bàn, xoay người một cái bừng bừng lửa giận đi ra cửa, hai tay giật cửa một cách thô bạo, trên đời này muốn làm thành một việc thì khó, muốn phá thì dễ lắm, Hoa Hâm chưa thành công đâu, chúng đắc ý quá rồi:
Cửa mở ra Kim Ngạn Quốc bàng hoàng chết đứng tại chỗ, hai viên cảnh sát đang đứng đó, không khó đoán đang đợi ai.
" Anh nói đúng rồi đấy, chuyện này chưa xong đâu, khai báo cho hết với cảnh sát số tiền anh tham ô công quỹ đi, tôi sẽ đợi kết quả." Hạ Diệc Băng lạnh nhạt nói:
Cảnh sát đưa tay mời, hai nhân viên bảo an bên cửa kẹp lấy Kim Ngạn Quốc, đóng cửa lại.
Toàn bộ nhân viên ở trong phóng bấy giờ ai nấy nơm nớp lo sợ, trong phòng im phăng phắc nghe được tiếng kim rơi. Trương Thụy Hà hai tay nắm chặt mép áo, không dám nhìn Hạ Diệc Băng, nữ nhân đó thật đáng sợ, đây mới là chiêu tàn nhẫn nhất, Kim Ngạn Quốc xảy ra chuyện, cảnh sát chỉ cần điều tra là ắt kéo Tông Bằng Trình vào, như thế cô ta chẳng liên quan gì tới chuyện này hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play