Liễu Nhược Yên khẽ giật mình khi nghe đến ba chữ “Bạch Tùng viện”.
Nơi đó, là chốn mà nàng hiếm khi đặt chân đến—bởi Hầu gia xưa nay vốn chẳng bao giờ gọi nàng.
Nàng cúi đầu, giấu đi ánh nhìn xao động. Trong lòng thầm nghĩ, cư nhiên Hầu gia lại gọi ta đến dùng bữa tối, chẳng lẽ là vì chuyện hôm nay nàng náo loạn ở Cung Học.
Một tia hoảng hốt len lỏi qua đáy mắt. Bàn tay quấn băng run nhẹ. Rõ ràng đã chuẩn bị sẵn tinh thần chịu đựng mọi lạnh nhạt, nhưng lại không đủ bình thản để đối diện với trách phạt từ hắn. Miệng đời đồn đoán, mỗi khi Uy Vũ Hầu tức giận, giống như một con hổ bị bỏ đói nhiều ngày đứng trước con mồi, tuyệt không có tha.
Kẻ nào từng chọc giận hắn, chưa bao giờ kết cục dễ chịu. Cho dù là thân tín lâu năm, hay người trong phủ có chút địa vị, chỉ cần phạm lỗi nhỏ, đều không thoát khỏi trừng phạt nghiêm khắc.
Tâm trạng rối bời như những sợi tơ rối trong gió. Nỗi lo sợ khiến cả người nàng lạnh toát, sống lưng như có gió lùa qua. Dưới ánh trăng bạc, nàng chậm rãi đứng dậy, mỗi bước chân đều như dẫm trên mặt băng mỏng.
Liễu Nhược Yên siết chặt vạt áo, lòng thấp thỏm như ngọn đèn leo lét trong đêm gió.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT