Cuộc họp hôm đó không kéo dài, vì thực tế cũng chẳng có gì nhiều để phân phát.
Nhóm đi thôn Nghênh Thủy tuy có mang về chút lương thực, nhưng phần lớn là do họ tự bỏ tiền túi ra mua từ họ hàng thân thích bên đó.
Mà ai cũng hiểu rõ lương thực mua được bằng quan hệ cá nhân, thì không thể mang ra chia đều cho tất cả. Dù không vui, nhưng không ai oán trách.
Nói đúng ra, dù tin từ thôn Nghênh Thủy khiến không ít người bất mãn, nhưng sự thật là nó cũng không làm dao động tinh thần cả tiểu khu.
Vì thứ kéo mọi người đứng vững hôm nay, chính là đống vật tư Thẩm Tông và gia đình cô đã thật sự mang về, tận tay chia cho từng người là bánh, là mì gói, là dược phẩm.
Là chút hơi ấm giữa cơn thảm họa.
Tuy mỗi người chỉ được chia một chút lương thực, nhưng chỉ cần trong tay có đồ ăn, lòng người cũng yên ổn hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT