Sau một lúc để đám đông xả hết tức giận, Vương Lương Tài mới đưa tay ra hiệu cho mọi người bình tĩnh lại, rồi nói tiếp, giọng trầm xuống, đầy bất lực:
“Thật sự chúng tôi đã nói hết lời, dùng đủ mọi cách, mềm có, cứng có, van xin cũng có. Nhưng bên đó vẫn không chịu nhả một hạt gạo nào. Cuối cùng, tên đó còn lạnh lùng bảo lần này là năm mươi đồng một cân, nếu không mua thì thôi. Lần sau đến, giá sẽ là một trăm đồng.”
Lời này như một cú đấm thẳng vào lồng ngực của mọi người. Không ít người cắn răng, tay nắm chặt, cả người run lên vì giận dữ.
Ở một nơi đáng lý nên nương tựa vào nhau, vậy mà lại có kẻ nắm lấy cơ hội kiếm chác trên nỗi đau của đồng bào.
Đối mặt với cái đói, cái khát, sự phẫn nộ không còn là cảm xúc đơn thuần, mà đã chạm đến đáy lương tâm của tất cả những người còn nhân tính.
Phía dưới lại bùng lên một làn sóng mắng chửi như thủy triều dâng.
“Hắn thật sự nghĩ không ai quản lý được hắn sao? Dám ngang nhiên nâng giá như thế à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play