“Lên chúc một câu thì cũng là chúc phúc thôi mà.”
“Nhưng như vậy lại khiến hai người con trai lộ ra quá khác biệt, người trẻ tuổi ai chẳng sĩ diện, lỡ đâu bị dìm hàng thì sao chịu nổi.”
Những lời bàn tán này lọt vào tai Trần Mặc từng chút một, ngắt quãng, không đầu không đuôi.
Cậu không tỏ ra cảm xúc gì trên mặt, chỉ khẽ nghiêng người né khỏi tiếng ồn sau lưng, rồi nhấc chân, đi xuyên qua đám đông trong buổi tiệc đính hôn xa hoa. Mỗi bước đi là một lần xé rách khoảng cách giữa cậu và những ánh mắt tò mò.
Từng bước một, cuối cùng cậu lên sân khấu.
Không giống như kiếp trước, khi Dương Thư Nhạc vừa dứt khúc nhạc thì bị một đám người vây lấy, hò reo ầm ĩ bắt cậu lên hát đối đầu. Hồi đó, Trần Mặc bị dồn ép đến tận đài cao, cuối cùng chỉ còn lại trầm mặc và xấu hổ bọc chặt lấy nhau mà kết thúc.
Nhưng bây giờ, dưới sân khấu không có nhiều ác ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play