“Chính tôi viết, cảm ơn.” Một giọng nói trầm khàn vọng ra từ phía sau gáy.
Tôn Hiểu Nhã trơ mắt nhìn ai kia vén nửa vạt áo đồng phục lên, lộ ra gương mặt hơi ửng đỏ vì ngủ dậy của người đó. Mái tóc hắn bị chăn ép đến rối bù, đôi mắt còn chưa mở hẳn, mơ màng nhìn về phía Tịch Tư Yến, hỏi: “Sao cậu không gọi tôi dậy?”
Tịch Tư Yến nói: “Không phải cậu nói tối qua ngủ không ngon à?”
Trần Mặc khẽ oán trách: “Vậy tôi ngủ không ngon là tại ai? Còn không phải vì cậu.”
Ủy viên học tập liếc nhìn người này một cái, lại quay sang nhìn người kia, sắc mặt đỏ bừng không biết vì nghĩ đến điều gì.
Cô vội vàng để lại một câu: “Tịch Tư Yến, chuyện tối mai cậu đừng quên,” rồi bỏ đi ngay lập tức.
Trần Mặc nhìn theo bóng cô, khó hiểu hỏi: “Ánh mắt cô ấy nhìn tôi vừa rồi là sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT