Hắn vẫn mặc nguyên bộ đồ từ lúc sáng xuống núi đến giờ. Áo sơ mi tay xắn tới khuỷu, cổ áo lỏng lẻo, rõ ràng là loại ngày thường phải cài đến tận nút trên cùng. Chỉ là vừa ngồi xuống, không khí quanh hắn lập tức trầm xuống một độ, khí trường mạnh mẽ ép cho Tề Lâm bên cạnh cũng bất giác thu mình lại.
Trần Mặc chỉ “ừ” một tiếng khẽ, không tỏ thái độ gì, tiếp tục cúi đầu ăn cơm của mình.
Căng-tin Nhất Trung, đồ ăn thực ra cũng tàm tạm.
Có điều bác sĩ dặn mấy hôm nay phải ăn kiêng, nên cậu chỉ múc một ít trứng cà chua, cải xanh xào thanh đạm và cà rốt xào thịt.
Món nào cũng nhạt vị. Cậu cũng chẳng thích món nào.
Bên cạnh, chẳng rõ Tề Lâm nhận được tin nhắn từ ai.
Chỉ thấy hắn ta cười khúc khích, giọng ngọt đến mức phát ớn, nói với bên kia điện thoại: “Bảo bảo, đang ăn cơm nè.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT