Đêm đã khuya, Cẩu Ích Dương bỗng từ trên giường bật dậy như lò xo.
“Trần Mặc.”
“Trần Mặc!”
“Cậu muốn chết thật đấy à?”
“Vừa nãy tớ nghĩ đến một chuyện—cậu ở trên hay ở dưới thế? Sao lúc cậu nói cậu chướng mắt Dương Thư Nhạc, tớ lại thấy cậu giống như đang dằn mặt một thằng bé bị đá hơn là phản bác gì đó.”
Trong bóng tối, giọng Trần Mặc vang lên, lạnh lùng và cực kỳ nhẫn nại: “Cậu nửa đêm không ngủ được chỉ để sỉ nhục tôi? Vậy thì để tôi nói thẳng—tôi không phân trên dưới gì hết, tôi là bố cậu.”
Người bị mắng không dám hó hé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT