Lại phát hiện Cẩu Ích Dương bắt đầu gọi hắn là “tổ tông” lần nữa, Trần Mặc bất giác nhớ lại kiếp trước, khi lão Cẩu – lúc đó ba mươi tuổi, làm bác sĩ tư cho hắn – cũng hay hỏi một câu rất chi là mất dạy: “Tổ tông nhà cậu còn sống không đấy?”
Cậu cảm thấy lương tâm mình bỗng lóe sáng, quyết định đối xử dịu dàng hơn một chút với cái tâm hồn già nua nhưng nhí nhảnh này của lão Cẩu.
Cậu lôi điện thoại ra xem giờ, sau đó lại áp vào tai, giọng lười biếng:
“Không có gì đâu, đang ngủ. Mà buổi chiều thì sao?”
“Cậu quên rồi à? Tụi mình định đi Nam Sơn cưỡi ngựa, nhớ không?”
Trần Mặc lật người trên giường, nằm nửa bên, y như cái bánh xèo mới lật.
Vài giây sau, cậu uể oải đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play