Hắn từ mông lung đến dần dần cảm thấy sợ hãi.
Bên ngoài thế giới như thể đảo lộn.
Mà trong căn phòng bệnh bình thường của bệnh viện, đèn đã tắt từ lâu.
Trần Mặc vừa truyền dịch xong, cũng chẳng còn cảm thấy khó chịu gì. Cậu nằm trên giường đơn, mơ màng muốn ngủ. Ngay lúc sắp chìm vào giấc mộng, bên giường trên truyền đến một tiếng động rất khẽ, khiến hàng mi dưới mắt khẽ rung, như là tỉnh, mà cũng không hẳn là tỉnh.
Cậu lầm bầm một câu:
“Là nệm nhà cậu không đủ mềm, hay là mười mấy người hầu chăm sóc không đủ chu đáo, nên mới chạy trốn khỏi đám nữ sinh ái mộ kia mà vội vàng chịu khổ như này, nằm giường xếp thấy thoải mái lắm à?”
Vừa dứt lời đã nghe người bên giường trên trở mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play