“Ba mẹ cậu đúng là có gửi một khoản cho trường, nhưng việc trường đồng ý cho cậu vào lớp thực nghiệm cũng không hoàn toàn vì tiền đâu.” – Lại chủ nhiệm cười khẩy, giọng đầy châm chọc lẫn tự mãn từ trong từng lỗ mũi – “Cậu tưởng ai cũng có thể chen vào lớp thực nghiệm à? Nhà họ Tịch quyên hai toà lầu cho trường rồi đó, cậu nhìn hắn giống cái bình hoa chỉ biết đứng làm cảnh sao?”
Trần Mặc cười nhạt, nghe mà không nhịn được đá cho lão một cú trong lòng.
Lại chủ nhiệm vẫn thao thao bất tuyệt: “Không nói tới hắn, chỉ cần nhìn Tôn Hiểu Nhã, Cẩu Ích Dương, Trương Cúc mấy người kia—đều là những đứa được trường đặt kỳ vọng lớn, tương lai bước vào danh giáo, trở thành tinh anh các ngành. Thành tích với tiềm lực của cậu là đã qua đánh giá kỹ càng. Nếu cậu thật sự học dở như bèo, cho dù ba mẹ có bán cả gia sản tặng trường, tôi cũng không để cậu ngồi vào chỗ đó được đâu!”
Trần Mặc cười, cậu nói thẳng: “Dẹp đi, Dương gia có ngu cũng không đem gia sản cho trường.”
“Đó là trọng điểm hả?!!”
Câu hét của Lại chủ nhiệm vang lên, chấn đến nỗi tai cậu ong ong một trận.
Mệt tim quá, thật sự không muốn cãi nhau nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT