Chỉ ngắn ngủn nửa tiếng sau, Tịch Tư Yến đã xuất hiện ở cuối hành lang.
Hắn dường như đã đoán trước Trần Mặc có việc, sải bước đi nhanh về phía cậu, liếc nhìn cánh cửa khu ICU chăm sóc đặc biệt, lại quay sang nhìn cậu, nhíu mày hỏi:
"Xảy ra chuyện gì? Có phải bác sĩ nói gì không?"
"Không có." Trần Mặc cắm tay vào túi quần, lắc đầu, "Chỉ là lúc vừa đưa Dương Thư Nhạc tới đây, đột nhiên nghĩ thông một chuyện."
"Gì vậy?" Tịch Tư Yến hạ giọng hỏi.
Trần Mặc đưa tay day day giữa trán, ngước mắt nhìn hắn:
"Thật ra những năm qua, ta và gia gia đã không chỉ một lần bàn về việc này. Ông nói nếu sau này cơ thể không chống đỡ được, thì đừng cố ép trị liệu, cũng đừng chịu đựng dằn vặt. Ông bảo, ông hiểu rõ con cháu mình nhất, lúc đó, muốn ta đứng ra thay ông quyết định. Ngay ngày gia gia nhập viện, ta đã có linh cảm... Cứ nghĩ mình đã chuẩn bị sẵn sàng chấp nhận mọi kết cục. Nhưng đến khi các bác sĩ trong và ngoài nước đều chẩn đoán xong, đến khi người nhà bắt đầu bàn tới chuyện rút máy, ta mới nhận ra, có những quyết định... thực sự quá khó khăn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT