“Đi thôi.” Trần Mặc ném cho Cẩu Ích Dương một cái khăn tắm khác, “Lần sau nước sạch rồi hãy đến.”
Cẩu Ích Dương thật sự bội phục cậu sát đất.
Y nhỏ giọng lầm bầm bên tai cậu: “Đậu má! Lần đầu tiên trong đời bị trần trụi trước mặt nhiều người như vậy, tao thấy mình ô uế rồi.”
Trần Mặc cúi đầu liếc xuống dưới người y, “Trần trụi?”
“Chuyện thế này mà không vi phạm thuần phong mỹ tục là tốt lắm rồi, đại ca à!”
Trần Mặc bật cười, không buồn nói tiếp.
Chuyện hôm nay, dù có để lại tiếng vang gì hay không, bản thân cậu vốn chẳng hề bận tâm. Nhưng Cẩu Ích Dương ở đây, là cậu vô tình kéo y vào cùng một vũng nước đục.
Cậu quay người, dẫn theo y đi về phía cổng lớn. Vừa mới chen được một đoạn trong đám đông, đã thấy gương mặt bị đánh đến mất thể diện của Kỳ Lật quay phắt sang, gào lên: “Cẩu Ích Dương! Mày có ý gì?!”
Cẩu Ích Dương sững người, bật cười mỉa mai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT