Trần Mặc tắm rửa xong thì bước ra ngoài.
Trời bên ngoài vẫn mưa lất phất, chẳng có dấu hiệu tạnh. Hắn ngồi xếp bằng trên ghế sô-pha, lười nhác tán gẫu với lão Cẩu mấy chuyện vặt vãnh. Tịch Tư Yến thì đang gọi điện thoại trong phòng.
Trần Mặc lướt điện thoại, mở nhóm chat ra xem, phát hiện mạch trò chuyện sớm đã rẽ sang hướng nào không biết. Cậu khẽ nhướng mày, có chút bất ngờ, liền hỏi lão Cẩu:
“Nghe cái tin kia xong, các cậu chẳng thấy gì khác lạ à?”
“Khác lạ gì cơ?” Lão Cẩu hỏi theo phản xạ, nhưng rất nhanh đã hiểu cậu đang nói đến chuyện gì. Hắn nghiêm túc trở lại, hơi trầm giọng xuống rồi mở lời:
“Giỡn thì giỡn, nhưng một năm nay tụi tôi coi cậu là huynh đệ thì cũng là thật lòng đấy. Còn lớp trưởng... người như hắn thì khỏi phải nói. Cậu cũng rõ mà, nhìn qua thì ai hắn cũng như nhau, chứ thật sự có thể khiến hắn chủ động bộc lộ cảm xúc thì ít lắm. Khoảng cách giai tầng là thật, chuyện này khỏi bàn. Nhưng hắn đối với cậu thì rõ ràng không giống người khác. Tụi tôi không phải mù, chỉ là ngay từ đầu không ai dám liên tưởng loại chuyện đó lên người hắn thôi. Giờ nếu chính miệng hắn thừa nhận, tôi đoán tụi kia cũng như tôi, cảm thấy... ừ thì ra là vậy. Tất cả đều có lời giải rồi.
Còn yêu hay chia tay thì cũng chẳng ảnh hưởng gì – chúng ta vẫn là bạn, chẳng phải sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play