Mà cái ý nghĩ muốn đuổi người ra khỏi nhà ban nãy, vừa mới lóe lên thôi mà Trần Mặc đã thấy hối hận, gãi đầu tự trách.
Cậu cảm thấy mình hình như đang ngày càng trượt sâu vào con đường tra nam, không tài nào quay đầu được nữa.
Tịch Tư Yến thì về nhà.
Sinh hoạt của Trần Mặc vẫn cứ hai điểm một đường, không có gì thay đổi.
Trong khoảng thời gian kế tiếp, Tịch Tư Yến đúng là ít khi xuất hiện ở trường thật, nhưng cũng không phải biến mất hoàn toàn. Hắn vẫn còn mấy loại biểu mẫu, hồ sơ cần điền nộp. Chiều thứ Tư, tiết hai tự học, có người trong ban thực nghiệm bắt gặp hắn ở tòa nhà hành chính. Đối với đám học sinh thực nghiệm ban – một lũ cuồng học đúng nghĩa – thì đây là thời cơ ngàn năm có một. Vậy là bọn họ xúm nhau mời Tịch Tư Yến lên nói gần nửa tiết trên bục giảng.
“Đang nghĩ gì thế? Đừng có thẫn thờ.”
Tịch Tư Yến gõ nhẹ lên mặt bàn, mà người bị hắn gọi tên chính là Trần Mặc – vừa bị lão Cẩu lôi kéo lên nghe giảng cho vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play