Trần Mặc ngồi xích lại gần, cẩn thận phác họa gương mặt Tịch Tư Yến, không nhịn được cảm thán — ngũ quan người này phóng đại lên đúng là không có chỗ nào để bắt bẻ. Mười bảy tuổi Tịch Tư Yến, vẫn chưa hiện ra bao nhiêu sự từng trải hay thâm trầm của người từng kinh qua thế sự.
“Tớ gọi cậu đó, Trần Mặc.” Tịch Tư Yến trầm giọng gọi.
“Gì?”
Tịch Tư Yến nghiêm túc cảnh cáo: “Đừng có tiến thêm nữa.”
Gần đây Trần Mặc thay đổi rất nhiều.
Trong mắt Tịch Tư Yến, sự thay đổi ấy làm người khác thấy vui.
Hắn giữa mùa hè cắt tóc, lộ ra gương mặt vốn bị dáng vẻ lười nhác che mất. Cả người giống như bừng lên sức sống, trẻ trung hơn hẳn. Những lúc không xù lông hay chọc tức ai, cậu ấy thật sự mang dáng dấp của một cậu thiếu niên hiền lành. Một Trần Mặc từng bước bước ra khỏi nhà họ Dương, bây giờ đang đứng trong căn phòng đầy ánh nắng, lần đầu tiên khiến Tịch Tư Yến cảm thấy — cậu ấy thực sự thuộc về thế giới này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT