Dưới ánh nắng như tan chảy đầu xuân, sân trường vẫn vắng vẻ như thường lệ. Trong bóng râm cuối hành lang, Trần Mặc khẽ mỉm cười, cậu nói:
“Vậy cậu mau đi đi. Thi đấu thuận lợi, tiền đồ vạn dặm.”
Tịch Tư Yến gật đầu, chỉ đáp một chữ: “Ừ.”
Lại dặn thêm: “Bên nước ngoài thủ tục hơi rắc rối, nếu có việc thì nhắn cho tôi.”
Trần Mặc gật đầu đáp lời.
Sau chuyện ăn Tết năm đó, Trần Mặc hình như đã quen với việc Tịch Tư Yến luôn quan tâm đến mọi chuyện của mình. Cũng quen cả cái cảm giác, bản thân vừa hơi có chuyện thôi, chỉ cần nói ra, hắn sẽ không bao giờ nghi ngờ mình đang làm màu hay thừa nước đục thả câu.
Mặc dù, thật ra thì... cậu chẳng có chuyện gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play