Dằn xuống chút tâm tư nhỏ bé chẳng đáng kể, Dư Khê đứng dậy, xoa xoa đầu gối vừa va chạm, cúi người đỡ người dậy.
“Sư tổ, ngài không sao chứ…”
“Không ngại.” Hành Vu cũng đứng lên, nhân lúc chỉnh lại y bào liền khẽ nghiêng mặt, tránh khỏi ánh mắt dò xét đang đặt trên thân mình.
Dư Khê chẳng qua chỉ muốn xem sư tổ có bị va đập gì không, nhưng lại phát hiện người không muốn để nàng nhìn thấy chính diện. Mái tóc dài trắng như tuyết rủ xuống, lại càng khiến đôi tai đỏ au nổi bật như trái chín trong tuyết, đỏ rực ngọt ngào.
Chẳng lẽ là thẹn thùng?
Ý nghĩ ấy vừa lóe lên trong đầu, Dư Khê không nhịn được mà khẽ cắn môi.
Sư tổ luôn là người trầm tĩnh ung dung, hành xử nhã nhặn, vậy mà giờ lại có thể bởi một khoảnh khắc bất ngờ mà đỏ mặt đáng yêu thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play