Đường Mân vẫn còn nhớ chuyện lần trước, khi cô tỏ tình Chu Minh Viễn, chưa kịp nói đến đoạn quan trọng liền vì say quá chén mà nôn hết lên người anh.
Kể từ đêm đó, cô luôn tránh anh, cũng không tới khu tập thể thao như mọi ngày nữa.
Tối hôm đó, Đường Mân uống rượu là bởi vì Chu Minh Viễn mất tích lâu như vậy, hôm trở về cũng không báo với cô, không đến tìm gặp cô. Sáng đó cô thấy Chu Minh Viễn đi cùng một người phụ nữ khác, hai người còn nói chuyện rất vui vẻ.
Đường Mân chưa từng nghĩ mình sẽ để tâm như vậy, nhưng sự thật là khi nhìn thấy Chu Minh Viễn cùng người phụ nữ kia, trong lòng cô không khỏi nghẹn lại. Cảm giác như bị bỏ quên, bị thay thế, dẫu cho mối quan hệ giữa hai người chưa từng được gọi tên một cách rõ ràng.
Tối hôm đó, cô bước vào quán bar với tâm trạng rối bời, từng ly rượu cay nồng như muốn xua đi nỗi hụt hẫng trong lòng. Bạn bè có hỏi, cô chỉ cười, nói mình uống để giải khuây sau giờ làm căng thẳng. Nhưng trong lòng cô rất rõ, cô uống vì Chu Minh Viễn.
"Anh ta mất tích hơn nửa tháng, rồi lại đột nhiên xuất hiện, còn không thèm nói với mình một tiếng." Cô lẩm bẩm, giọng pha chút men say lẫn tủi thân.
Tưởng rằng bản thân đã quen với sự lạnh lùng của anh, nhưng thì ra không phải. Tưởng rằng chỉ cần đứng từ xa, lặng lẽ dõi theo là đủ. Nhưng lòng cô lại không cho phép như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play