Việc luyện làm nhiều đề tuy có thể giúp cải thiện thành tích bên ngoài, nhưng Giang Dụ lại để Thời Diên dành nhiều thời gian xem thêm tài liệu, vì môn Ngữ văn thắng ở sự tích lũy. Cậu ấy còn lập cho cậu một danh sách sách nên đọc.
Tối qua, Thời Diên có lên mạng tra thử giá mấy cuốn sách, nhưng vẫn chưa đặt mua.
“Làm bài vui vẻ nhé.” Dư Khinh Chu có dáng vẻ ông cụ non đẩy gọng kính nếu không nhìn kỹ nét mặt trẻ con và ngũ quan thanh tú thì ai cũng tưởng cậu là kiểu người mỗi ngày cầm chén trà chậm rãi đọc sách nghiên cứu.
Tên cậu giống như tính cách, Dư Khinh Chu không chỉ là lớp phó học tập mà còn kiêm luôn đại diện môn Ngữ văn. Cậu thường xuyên cầm trên tay mấy cuốn sách cổ văn hay triết học, lại còn rất thích giúp đỡ người khác.
Bạn cùng lớp nghe cậu cứ nhắc đến "chi, hồ, giả, dã" là lại đau đầu, đặc biệt là bạn ngồi cùng bàn khổ sở chịu đựng chẳng khác gì nuốt phải nước mắt mặn chát.
Loay hoay cả buổi, Giản Khải Hâm đưa quyển bài tập nhàu nhĩ cho cậu, Dư Khinh Chu không nói không rằng, lấy nguyên cuốn sách to đang cầm đập nhẹ lên mặt cậu ta: “Có thể vẫn cứu được, khỏi cảm ơn.”
Giản Khải Hâm gãi đầu cười hì hì: “Cảm ơn lão Dư.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play