Trình Miện khựng lại.
Sau đó anh khẽ thở dài, giơ tay che mắt Lục Chiêu, cúi đầu hôn cậu một cái: “Không mau đi ngủ đi.”
“Đừng phá rối mà!” Lục Chiêu nghiêng đầu, gạt tay anh ra.
“Em nghiêm túc đấy,” Cậu nói, “Em học thoại cũng đều nhớ như thế.”
Trình Miện bất đắc dĩ để mặc người này mở đôi mắt buồn ngủ xinh đẹp mà nhìn mình chăm chú.
Một lúc sau, yết hầu Trình Miện khẽ động, anh giơ tay tắt đèn trần. Dưới ánh đèn vàng ấm áp từ đèn sàn, anh hỏi: “Em chắc chắn là muốn nhìn anh thế này, vào thời điểm này sao?”
Lục Chiêu: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT