Lục Chiêu và Trình Miện mặt không biểu cảm ngồi ngay ngắn ở hàng ghế cuối cùng của chiếc SUV.
Lục Chiêu hiếm khi không tựa nghiêng như mọi khi mà ngồi rất ngay ngắn, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, ngoan ngoãn như một học sinh tiểu học.
Xe chạy được nửa đường, Trình Miện không nhịn được nữa, cau mày lạnh giọng nói với người phía trước: “Chị nhìn đủ chưa?”
Triệu Lẫm bật cười: “Về sau đây là cây hái tiền của chị đấy, tất nhiên phải nhìn kỹ một chút rồi.”
Cô cắt tóc ngắn gọn gàng, trông sảng khoái và trẻ trung, hoàn toàn không thấy dấu hiệu gì là con đã học tiểu học.
Lục Chiêu giơ tay bóp trán.
“Về công ty rồi xem cũng không muộn.” Trình Miện nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play