Lão Trần cũng không làm khó thêm, mắng vài câu rồi cho họ về.
Nhưng cái ghế đó, cho đến tận lúc Lục Chiêu được nhà họ Diêu đón về vẫn không tìm ra.
Giữa chừng, Lục Chiêu từng đến cửa hàng vật liệu mua mấy con ốc vít, tự mình sửa lại chiếc ghế cũ nát đó.
Bây giờ nhớ lại chuyện này, Lục Chiêu cảm thấy mình khi đó đúng là bị tinh thần chính nghĩa che mờ mắt, ăn no rửng mỡ tìm việc vào người.
Người ta vốn là một đại thiếu gia, làm thêm chỉ để trải nghiệm cuộc sống, ai thèm để ý mấy cái ghế hỏng ấy chứ?
Cảm giác bực bội vì bị giấu giếm xen lẫn chút xấu hổ trào lên.
Lục Chiêu ngửa đầu uống thêm một ly rượu nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play