Lục Chiêu cúi người lấy dép cho người kia: “Chú vào ngồi nghỉ một chút đã.”
“Thôi… tôi không vào đâu.” Lục Xương đứng trước cửa, hơi lùi về sau.
“Đã tới rồi, sao lại không vào? Chú đến đây cũng đâu dễ dàng gì.” Lục Chiêu cười nói.
“Cái thùng này… hơi bẩn, để ngoài cũng được…” Lục Xương lại lúng túng nói.
Nhưng còn chưa nói hết câu, Lục Chiêu đã ôm lấy cái thùng. Trong phòng khách, bàn trà vẫn còn nghiêng, Lục Chiêu vội bước tới chỉnh lại, tiện tay nhặt túi ni lông dưới gầm bàn để sang một bên.
Cậu quay đầu muốn gọi Lục Xương, nhưng một tiếng “Bố” lại nghẹn ở cổ họng.
Cuối cùng chỉ nói: “…Chú ngồi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play