Dư Thanh Đường há miệng, vị chua nồng xộc thẳng lên mũi, nước mắt sinh lý khiến mắt cậu mờ đi, chỉ có thể thốt ra một tiếng “chua quá”.
Vừa nói, hai giọt nước mắt không kìm được lăn xuống.
Nụ cười của Diệp Thần Diễm cứng đờ trên mặt, hắn như bị hoảng sợ: “Nàng, nàng thật sự khóc rồi sao?”
Hắn luống cuống lau tay, dùng tay áo lau nước mắt cho cậu: “Hồi Linh đan do sư thúc ta luyện ra chính là chua như vậy, là hắn ta cố ý!”
“Hắn ta còn nói nếu ngon thì chúng ta sẽ không biết tiết kiệm linh lực, dễ dàng chủ quan. Nghe nói đan dược của những luyện đan tông sư cũng đều khó ăn theo cách riêng của nó. Nàng, nàng đừng khóc nữa…”
Diệu Âm Tiên nhìn hai người bọn họ, che miệng cười khẽ: “Thanh Đường muội muội vẫn còn trẻ con quá, ăn đan dược cũng cần được dỗ dành.”
Nàng nhẹ nhàng nắm lấy tay Dư Thanh Đường: “Nhưng hắn nói đúng, đan dược bổ sung linh lực trong tông môn đều được làm cho khó ăn. Chỉ có những luyện đan sư bên ngoài vì muốn bán đan dược mới cố tình làm cho giống kẹo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play